Thật ra chẳng có đứa trẻ nào vừa sinh ra đã bướng bỉnh cả. Sự “bướng bỉnh” mà ta đang dán nhãn cho con chỉ là kết quả của một chuỗi những lựa chọn sai lầm trong việc giao tiếp với con suốt thời gian dài.
Ái ngữ là những lời yêu thương, chân thành ẩn tảng sau đó là một trái tim rộng mở có thể bao dung thâu nhận tất cả vạn sự trong đời. Ái ngữ không chỉ được thể hiện bằng lời nói mà nó còn thể hiện qua từng ánh mắt, nụ cười, qua thái độ lắng nghe tràn đầy sự có mặt mà bạn dành cho ai đó. Bạn có muốn trở thành người khơi gợi và hướng đạo giúp con mình có được khả năng đó? Nếu câu trả lời của bạn là có thì bài viết này sinh ra là dành cho bạn.
Ai sao mình vậy? Nối dõi tông đường? Có người trông cậy lúc về nhà? Sự cố? Muốn được tham gia quá trình tạo ra một sinh mệnh rồi dưỡng nuôi sinh mệnh đó, thắp cho nó đôi cánh trải nghiệm kiếp người ngắn ngủi nhưng thú vị này? Lý do khởi điểm có thể khác nhau nhưng chắc chắn điểm chung của tất cả những người làm cha mẹ là hết mực yêu thương và mong con mình nên người.
Trong cuộc đời muôn hình vạn trạng này có những sinh linh vừa cất tiếng khóc chào đời đã buộc phải đối mặt với những thử thách. Và có những con người vẫn chọn sống một cuộc đời giản đơn, tử tế mặc cho những rác rưởi mà cuộc đời không chút nương tay ném vào họ trong cả chặng đường dài. Họ trụ vững và không để bản thân trở nên yếu đuối bởi họ biết họ không thể ngã xuống vì phía sau còn có vợ con.
Đề tài bạn nói, thái độ của bạn thông qua ngôn từ có thể phản ánh rất rõ đời sống nội tâm, mức độ khổ bạn đang đeo mang mà ngay đến chính bạn bởi vô minh cũng không mường tượng ra được.
Không phải những người ít nói đều thông minh nhưng hầu hết những người thông minh thường ít nói. Im lặng cũng là một cách nói chuyện, một dạng thức giao tiếp mà cái tôi ham phô trương thể hiện hoàn toàn bị chế ngự, để bảo đảm một dư địa thênh thang sẵn sàng cho tâm trí có thể tiếp nhận thêm nhiều điều mới mẻ từ kẻ khác.
Thẳng thắn là việc dùng những lời chân thật bày tỏ với một ai đó với mong muốn giúp họ trở nên tốt đẹp và phát triển hơn lên. Khái niệm rõ ràng là vậy nhưng có những dạng người có ham muốn mạnh mẽ trong việc đưa lời khuyên cho kẻ khác ngay cả khi chưa được hỏi. Họ tự dối mình gạt người ẩn núp sau chiếc áo choàng “thẳng thắn”, “có sao nói vậy” để tha hồ bật công tắc ở chế độ vô duyên rồi bằng giọng kẻ cả hoặc thương xót tha hồ xả ra những câu nói thiếu tế nhị, tò mò, tọc mạch hoặc ta đây trước những việc không phải của mình.
Ái tình, sức khỏe và tiền bạc từ cổ chí kim luôn là những chất xúc tác rù quến lòng tham dục của con người để rồi từ đó dễ dàng thao túng và thỏa sức tha lôi cảm xúc của chúng ta từ thiên đàng sang địa ngục. Ta có thể luyện tập để có sức khỏe, làm việc chăm chỉ để có tiền, chỉ riêng ái tình thì ta còn lúng túng lắm, ngu khờ lắm, dăm ba “bí quyết” lận lưng học lỏm dường như cũng không chắc có thể bảo đảm cho ta chút ít khôn ngoan trong câu chuyện của chính mình.
Trong một mối quan hệ, nếu bạn bị đối phương không tôn trọng lần thứ nhất, đó có thể là lỗi của đối phương. Tới lần thứ hai, vẫn có thể miễn cưỡng xem là lỗi của đối phương. Nhưng nếu bạn tiếp tục bị đối phương không tôn trọng đến lần thứ ba trở đi, thì chắc chắn đó là lỗi của bạn.
Con người phần lớn đều né tránh việc nhìn vào sự ra đi, và để ẩn nấp trước nỗi sợ hãi về điều mình không hiểu rõ, họ mặc định việc nói về đề tài này là điều xui rủi không nên làm. Đời sống có giá trị nào khi ánh mắt đã từng sáng tỏ trong niềm vui, rực rỡ trong tình thương, giờ mãi mãi nhắm lại im lìm nơi mồ sâu lạnh lẽo, hay hoá cát bụi tự lúc nào trong ngọn lửa hoả thiêu
Lời nói nếu sử dụng với tâm ác ý sẽ trở thành thứ vũ khí có thể huỷ hoại cuộc đời của một con người. Tiếc thay không phải ai cũng đủ tỉnh thức để kiểm soát tốt cái miệng của chính mình. Những lời khích bác, chà đạp người khác thật ra đến một thời điểm bất kỳ nào đó như một quy luật tất yếu nó sẽ trở vể với chính bạn dù bạn có muốn chối từ thế nào đi chăng nữa. Hãy nhận ra trước khi quá muộn để những lời như gai nhọn đó không có cơ hội huỷ hoại tâm hồn kẻ khác cũng như thắp lên ngọn lửa ân hận trong tâm trí mình.
Sao có thể ngờ người anh đã cùng mình lớn lên, người từng địu mình trên lưng dọc con đường quê suốt quãng đời tuổi thơ khó nhọc. Đến một ngày khi đầu hai thứ tóc lại nhẫn tâm ra tay tàn độc dường ấy với mình.
Từ hồi học đại học Lan Anh vốn đã rất nổi tiếng vì vẻ ngoài xinh đẹp. Xuất thân trong gia đình lao động thuần túy nhưng vì là con một nên từ việc ăn đến việc học bạn luôn được cha mẹ chăm lo cưng nựng hết lòng. So với bạn quả thật lắm lúc tôi cũng thèm thuồng ao ước lắm, nhưng nhìn lại phận mình tôi chỉ biết gói ghém những mong ước đó vào lòng rồi cậy nhờ nỗ lực của bản thân lần hồi tiến bước.
Mỗi người chúng ta ngay khi cất tiếng khóc chào đời đã được vận mệnh tuỳ ý chia cho những quân bài khác nhau. Với số vốn đó mỗi người sẽ có những cách tiếp nhận khác nhau để từ đó tìm ra con đường chinh phục vận mệnh và chinh phục cuộc đời này
Môi trường sống vốn luôn có tác động rất lớn đến quá trình trưởng thành của mỗi con người. Đâu đó trong cuộc đời này có những tình huống, những cảnh đời mà những biến động trong lòng nó tạo nên những tác nhân khách quan lôi kéo, vấy bẩn và chuyển hóa con người đến mức hoàn toàn.
Tình yêu là cảm xúc đẹp đẽ và cao quý nhất trong đời này. Quỷ dữ với lòng hiểm ác luôn cố lắng nguỵ trang lòng ích kỷ của chúng dưới chiếc áo choàng đẹp đẽ nhân danh tình yêu để gây nên những thảm kịch tang thương cho người mà chúng muốn chiếm đoạt nhưng không cách gì có được.
Trong vũ trụ có lắm kì quan, nhưng kì quan đẹp nhất là trái tim người mẹ. Đối với mẹ con chính là máu thịt là sinh mệnh là tất cả ý nghĩa của đời mình. Nhưng theo thời gian khi con lớn lên không biết từ khi nào với con mẹ đã không còn là bầu trời là chỗ cho con tin cậy dựa vào nữa. Nhưng với mẹ dù con có khôn lớn thế nào thì vẫn mãi mãi là đứa trẻ nhỏ bé ngày nào trong mắt mẹ.
Không có gì trên đời này khiến người phụ nữ đau đớn hơn là việc bị chính người đầu ấp tay gối bạo hành. Vết thương ngoài da dù đau đến mấy chắc hẳn cũng không thể sánh được với nỗi tủi nhục ê chề và sợ hãi trước sự tàn nhẫn của người mà họ từng dốc lòng tin yêu và quyết trao cả cuộc đời
Yêu và được yêu là hạnh phúc lớn nhất trên đời này. Tiếc rằng ông trời không phải lúc nào cũng chiều lòng người nên không phải mối tình nào cũng có thể đi đến cái kết vuông tròn như ý nguyện
Nhiều người nói rằng, hôn nhân là đích đến cuối cùng của tình yêu, là kết quả viên mãn giữa hai con người xa lạ nguyện gắn bó cả đời cùng nhau bởi một chữ “tình”. Tuy nhiên, hôn nhân thật ra chỉ là cột mốc đầu tiên của hành trình dài phía trước. Đến với nhau thì dễ nhưng sống với nhau cả đời mới khó.