Discover
Robert's moments: a guy looking meaning of himself life
39 Episodes
Reverse
Câu chuyện liên quan đến nhân vật vĩ đại, được gọi là cha già của nước Mỹ
Vườn của mẹ tôi, là mảnh đất nhỏ kế bên hông nhà, được chủ bỏ hoang. Thế là mẹ tranh thủ canh tác trên đó, cặm cụi nhổ cỏ, che chắn, tìm đủ loại giống gieo trồng; thành quả là một công 3 việc: mẹ vừa có nơi hí hoáy vận động tuổi già, lại đủ rau củ quả ăn mỗi ngày; rồi cứ thi thoảng, mẹ lại đóng thùng xốp, gửi vào cho thằng con trai nòi là tôi, năm nay 45 tuổi, và các cháu nội vàng bạc châu báu của bà (khi thì đồ chơi, khi thì trứng gà)
Mỗi lần mẹ sửa soạn gửi hàng xuống sài gòn, thì con gái lại hậm hực phàn nàn , còn con dâu thì nhác ăn. Chỉ có con trai nòi, là căm cụi, hết lòng vì tình yêu thương của mẹ
Giờ đây, tôi đã
là ông bố U50 hai con, định cư ở Sài Gòn. Cứ Tết về với mẹ, là anh chị và các
cháu, tới các bữa ăn, kể cả ăn sáng, hầu như luôn tập trung ăn ở nhà mẹ. Vợ và
chị tôi phụ trách nấu ăn cho cả nhà, làm giỗ bố. Và món quà ý nghĩa nhất giờ
đây có lẽ là những bữa ăn đó: cả nhà ngồi bên nhau, ăn món ăn từ vợ và chị Hai
nấu, ăn các loại rau từ vườn của mẹ, ăn bánh lá của mẹ làm. Có lẽ trên đời,
không còn gì quan trọng hơn các khoảng khắc đó nữa
Tết về với mẹ,
tôi chẳng còn hí hửng có cuộc gọi là đi, không có cuộc gọi là tự tìm ra người
để gọi, chẳng còn hội nhóm hô hào banh bóng, họp lớp. Tôi ngại, sợ gặp hầu hết
bạn bè, tôi chẳng còn bù khú về trễ, bỏ cơm nữa
Tết của tôi giờ
đây là được về bên mẹ, ăn cơm cùng mẹ, tranh thủ ngủ với mẹ 1 đêm; vì các cháu
nội, ngoại dành ngủ với bà suốt rồi
Tết của tôi giờ
đây, là mẹ
Phim xem cung dc
Mời quý vị và các bạn đến với chương mở đầu của Người Bà tài giỏi vùng Saga
Đỗ xe xịch trước sân, anh con trai bà Hân đóng cửa ô tô cái rầm, mặt mũi đỏ gay, đi nhanh vào nhà. Chị vợ trong xe bước ra sau, mặt cũng căng như dây đàn, miệng lầm bầm. 70 tuổi đầu rồi mà hết chuyện cặp kè với ông lão chủ nhà, giờ lại thêm chuyện “cọc đi tìm trâu”, suốt ba năm tìm kiếm người tình cũ, lão già hơn 70 tuổi nào đó. Số đàn ông trong cuộc đời bà chắc sắp kín bàn tay đến nơi.
- Con hỏi mẹ, rốt cuộc mẹ đối với bố con là gì? Hai đời chồng vẫn chưa đủ với mẹ sao? - Anh con trai đấm thùm thụp vào ngực mình trước bà mẹ già nằm ủ rũ trên giường. Mới hơn tháng mà trông bà Hân đã héo hắt, như người sắp về với tiên tổ. - Hóa ra suốt bao năm qua, sống với bố con mà mẹ vẫn nghĩ tới người đàn ông khác. Bố con vừa nằm đất mẹ đã đi tìm người tình. Tìm không ra thì lại ngả ngay vào một lão già khác. Mẹ là người đàn bà dễ dãi đến thế sao? Mẹ không thấy hổ thẹn với hai người chồng đã mất, với các con các cháu sao?
Bà Hân nằm bẹp rúm trên giường, ngước mắt nhìn con trai vô cùng đau khổ.
Nước mội là nước rỉ ra từ các chân đồi cát, trong veo, mát lạnh,
tinh sạch đến mức có thể bụm vào lòng bàn tay, ngửa cổ uống ngay ngon lành. Ở đây người ta vỡ ruộng ngay trên cát, các đám ruộng được gọi là “thổ”, những đám thổ trồng đủ các loại hoa màu. Ở góc thổ bao giờ cũng có một chiếc ao nhỏ, cạnthôi, nhưng quanh năm lúc nào cũng đầy ắp nước, tát đi lại đầy ngay, cả trong những mùa nắng hạn gay gắt nhất.
Nước mội từ trong lòng cát rỉ ra, nhẹ nhàng, chậm chạp, từ tốn,
mà bất tận. Những chiếc ao nước mội, những con mắt ngọc xanh rờn, mát rượi của đất đai, làng mạc, đồng ruộng quê tôi. Nhỏ nhoi và thầm lặng, chính chúng nuôisống nền nông nghiệp từng trù phú của vương quốc xưa, và của cả cha ông chúng
tôi nữa khi họ đi về Nam…
Champa cũng là một vương quốc biển, từng dong thuyền đến những đại dương xa, và từng có những cảng quốc tế rộn rịp trên suốt dọc bờ biển của mình. Những người có đôi chút kiến thức về giao thương biển đều biết rằng một trong những điều kiện đầu tiên và quan trọng nhất của một cảng biển quốc tế là nước ngọt, phải rất dồi dào nước ngọt. Những con tàu lang thang nhiều tháng trời trên các đại dương mặn chát, lắm khi chẳng vì mua bán gì cả, vẫn phải ghé lại các cảng ven bờ để “ăn” nước ngọt.
Và trên dải cồn cát miên man của mình, người Chăm là những người thiện nghệ nhất thế gian về nghề tìm mạch nước, đào và thiết kế giếng nước ngọt. Họ như có con mắt thần, có thể nhìn thấy đường đi của nước ngọt âm thầm trong lòng đất, những dòng nước mội. Chính hệ thống giếng nước ngọt thánh thiện và tuyệt vời - từ nước mội bất tận rỉ ra mà có - đã tạo nên vương quốc đại dương Champa, tôi nghĩ nói thế cũng chẳng hề quá đáng đâu…
Từ nhỏ, là dân vùng cát cháy miền Trung, tôi đã có hạnh phúc
được biết nước mội, nếm nước mội, ăn nước mội, sống và lớn lên bằng cây cỏ được nuôi bằng nguồn nước mội ân huệ bất tận.
Trường Sơn. Tây Nguyên.
Tôi đã được đi đến nơi đó và gắn bó hơn nửa cuộc đời của mình ở
đó.
Hóa ra có một “bí mật” to lớn: ngọn nguồn của nước mội tuyệt
diệu tưới tắm cả vùng cát dằng dặc ven biển miền Trung chính là nơi đó, Tây Nguyên, rừng đại ngàn, rừng nguyên sinh, rừng nhiệt đới Tây Nguyên.
Khôi phục lại màu xanh cho Tây Nguyên.
Bắt đầu ngay từ hôm nay, mùa xuân, mùa của màu xanh, của sự tỉnh
táo, khôn ngoan.
Cho đến một ngày, có thể một trăm năm nữa, con cháu chúng ta sẽ
có thể bụm vào lòng bàn tay một ngụm nước mội trong veo mát lạnh rỉ ra từ đất
cát và ngửa cổ uống ngon lành. Và biết rằng cha ông chúng từng rất dại dột,
nhưng rồi cũng đã từng biết khôn ngoan, để cho sự sống từng sắp bị triệt diệt,
lại được cứu, lại sinh sôi, phát triển, trường tồn.
Cú đẩy của mẹ, khiến cậu bé được ve que, ở với bà
Tôi đưa con đi học
Hằng năm, cứ vào cuối thu, buổi sáng các con đường và hẻm sạch bóng rác và trên không có những đám mây bàng bạc nếu sài gòn không mưa, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường.
Tôi quên thế nào được những cảm giác trong sáng ấy/ nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời sài gòn toàn là nhà và dây điện
Tôi nhớ như in, sáng sớm hôm ấy, tôi thường hỏi các con: A, sao hôm nay dậy sớm vậy con
Các con tôi thường tỉnh khô trả lời: hôm nay khai giảng mà ba
À ra vậy
Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy xe ngoài đường và khói bụi, tôi và vợ tôi thở phào chở các con đi ăn sáng trước khi tựu trường: hôm nay đã thật, sớm quá, mới có 6h30
Con đường từ nhà đến quán ăn kế bên trường /chúng tôi đã đi.. biết bao lần. Nhưng.. mỗi lần thấy mấy em nhỏ ngồi sau tóc tai bù xù, im lặng với nét mặt hơi hoang mang, 1 chút sợ hãi; vì phía trước là ba mẹ đang căng thẳng, có lúc thì nói to 1 điều gì đó; thì lòng tôi có 1 chút cảm thông và bao dung
Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tôi tự nhiên thấy lạ. Cảnh vật chung quanh trường có chút thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: hôm nay tôi đưa con đi học. À không, tại vì cổng trường có thêm mấy chú cảnh sát giao thông và công an khu vực, họ nhắc nhở, theo dõi để tránh kẹt xe, cấm cản bớt bán hàng rong các bạn ạ
Vào quán ăn, các con chủ động gọi món quen thuộc, và hình như chúng biết biết hôm nay là ngày trọng đại, nên chúng ăn nhanh, xon thì chào ba mẹ, có đứa còn chào cả cô, chú, bác bán cơm nữa. Giỏi làm trò thật
Tới cổng trường, tụi nó quay lại chào tạm biệt ba mẹ, rồi co chân chạy vào, không quên chào thầy cô sư tử, hổ, bạch tuyết trước cổng
Ngoại trừ các phụ huynh đưa con vào lớp 1, thì còn hăng hái, ríu rít dặn các con chụp hình với sư tử, hổ, bạch tuyết; còn lại các phụ huynh lâu năm như tôi, đều nhanh chóng quay xe chạy đi tìm chỗ ăn sáng, cfe, rồi đi làm, như mọi ngày trong năm các bạn ạ
Hôm nay quán cfe tôi thường uống, ly cfe tôi biết rõ là 18k; lúc đứng lên cbi đi làm, tôi đưa 20k , họ áy náy nói a đưa thêm 2k nhé. Thông cảm vì mới lên giá
Vậy là giá cả, năm học mới tăng hơn 22% rồi các bạn ạ, lại lạm phát rồi
Sài gòn ơi
Ngày 5/9/2023
Có 2 phiên bản truyện 3 VỊ KHÁCH:
3 vị khách là VỊ THA, SÒNG PHẲNG, VỊ KỶ
3 vị khách là CỦA CẢI, THÀNH CÔNG, TÌNH YÊU
Và lời khuyên được đưa ra, là hãy tiếp đón Tình yêu, và sống Vị tha.
Nhưng làm sao để biết họ là ai mà đón? Ai ta cũng đối đãi
cho hơn nhận?
//Mình ko biết gì, ko nói gì đâu nha
Chuc ban 1 ngay moi vui ve, minh cam on vi ban da ghe day, mong mang lai 1 nu cuoi cho ban (sau khi nghe het podcast nay)
#tro_tan_cua_Angela #angela's_ashes
Tôi đã phải cố tìm điều nổi bật, giá trị, hay rút ra bài học gì sau khi đọc quyển sách này
Một là tâm tư của tác giả: ông mô tả 1cậu bé không hề phán xét, trách cứ về những cơ cực, bất hạnh chủ yếu do người cha gây nên, kể cả mẹ và các em cũng ko hề, hoặc là rất ít thể hiện trách mắng. Tác giả lẳng lặng chấp nhận, tìm mọi việc để làm, dù bệnh mấy lần sắp chết; và vẫn luôn suy nghĩ làm sao để giúp gia đình, thoát cảnh này, tìm mọi cách để đi Mỹ
Hai là su ham học, khám phá của tác giả - vo tinh sau nay giup ich rat nhieu
Chính nhờ chữ đẹp, hiểu biet nhieu, mà cậu được làm công việc viết thư đòi nợ; duoc nguoi bac’ dong vien da tu bo cong viec dua thu on dinh, lam cong viec giao bao cho cong ty tu nhan, để dành đủ tiền đi Mỹ
Có lẽ bài học từ Tro tàn của Angela danh cho phu nu: bạn chọn sai người bạn đời, không chỉ bạn bất hạnh thôi đâu
Từ câu chuyện ăn sáng, dẫn đến chiếc cặp bị mất tích, và con hư tại ai, làm sao để yêu thương mà không làm hư con trẻ
Một buổi sáng ba chở đi học..
Chị: hôm nay con thích ăn phở
Em: con thích ăn cơm tấm lê lăng
Thông thường nếu cả 2 đồng lòng, hoặc là neu hnay 2 đứa không làm thủ tục buổi sáng nhanh lẹ, hoặc thấy phải làm kiềm chế lại, thì sẽ cả 2 sẽ ăn chung 1 món ở 1 nơi
OK, sáng nay ba tâm trạng tốt. Lets go
Chị ngồi trước, cặp của chị móc vào tay trái xe máy; em ngồi sau ba, đeo cặp. Chị thường xuyên tranh ngồi trước, em ít khi giành chỗ ngồi. Và để vui vẻ thì ba hay nói: ai là em thì ngồi phía trước. Mỗi lúc như vậy thì chị vui vẻ tự nhận là em gái
Ba chở đến quán phở, gọi tô trẻ em, tái bằm. Dặn chị thổi và ngồi ăn, ba cho em đi mua cơm tấm, quay lại đón sau
Lũ trẻ đường tàu - tiểu thuyết thiếu nhi - Trích đoạn Ông của Chó săn
#GreenVoices #nhanambooks #Giọng_đọc_kết_nối #Giongdocketnoi
File này phải lựa các đoạn nhạc trên TikTok để gán vào, có vẻ chắp vá.
Mình không thích cảm giác cố gắng hoàn thành, để rồi bị 1 lỗi tắt tiếng vì bản quyền, ko đầu hàng dc ^^
'Lũ trẻ
đường tàu' được giới thiệu là tác phẩm nổi tiếng nhất của nữ Nhà văn người Anh
Edith Nesbit, và sau hơn 100 năm ra mắt, 'Lũ trẻ đường tàu' luôn là tượng đài
tác phẩm thiếu nhi kinh điển không thể bỏ qua.
Tác phẩm Lũ trẻ đường tàu là
câu chuyện của một gia đình từ giàu sang phú quý, đột ngột trở thành nghèo khó,
phải thay đổi hoàn toàn môi trường sống. Lũ trẻ đường tàu thể hiện rõ điểm nổi
bật trong các tác phẩm văn học thiếu nhi nước ngoài mà tôi đã đọc:
·
đó là thái độ lạc quan, hài hước, tích cực trong các nhân vật
người lớn; họ coi trẻ em như là bạn bè, đối xử ngang hàng với nhau; khen, hay chê
cũng lựa thời điểm và bằng một cách tế nhị
·
đối với các nhân vật trẻ em, họ đều được (hoặc là bị) rèn luyện tự
lập từ rất sớm và xem đó là việc đương nhiên; hầu như luôn được khuyến khích tự
do nghĩ và làm phù hợp với lứa tuổi
Từ hiểu lầm, tự ái, giận hờn, tranh cãi, đến NHÂN ÁI, TẾ NHỊ, YÊU
THƯƠNG, TÔN TRỌNG, NIỀM TIN, LÒNG TỐT, TỬ TẾ: tất cả đến một cách chậm rãi và
sâu sắc
Lũ trẻ đường tàu - tác phẩm đặc sắc mà mình may mắn được đọc. Giúp
mình hiểu các con hơn, cần phải ứng xử với các con cẩn trọng, đúng mực hơn
Thiên tài Steve Jobs:
-người khai sinh ra Apple: sản xuất máy tính (như IBM, HP), sản xuất hệ điều hành máy tính MAC (như Windows cua Bill Gates)
-người khai sinh ra ipod (thay đổi công nghiệp âm nhạc, nghe nhạc)
-người định nghĩa lại điện thoại (lam phá sản blackberry, sụp đổ nokia)
Steve Jobs cũng từng không có định hướng (không biết chọn trường đại học), chán nản việc học dai hoc vì vô giá trị, bỏ học vì nghèo, hút thuốc phiện
Duyên cớ là hôm nay, đón ku em học tiếng anh xong, đi ngang qua cơm tấm phúc lộc tho 1 khúc, nó nói nhỏ với ba:
-Ba ơi con đói quá
-Ừm, vậy là chiều nay ở nhà cô
tiên, con ăn ít đúng ko. (cô tiên là nơi
mở 01 cơ sở dạy kèm, giữ trẻ, mà 2 đứa nhà mình học và được gửi ở đây)
-Dạ. con thèm ăn cơm tấm, có
quán này ba đi theo con, con chỉ cho
Bình thường ku em ăn ít, và chưa bao giờ nó than đói và xin như vậy.
Mình đồng ý
Đi 1 hồi thì tới quán a sủi (là
quán ku em chỉ) đã đóng cửa, vậy là quay lại, và ghé 1 quán gần đó tiện đường về.
Quán không có khách, đèn điện sáng, sạch
Sau 5 phút, 1 phần cơm tấm sườn ốp
la, được cắt & chia đều 2 đĩa (do ku
chị cũng xin ăn)
-Chú ơi cho con xin 01 ly trà
đá ạ (ku em lên tiếng sau khi hỏi và
ba đồng ý)
01 chị tầm u50 từ trong nhà xuất
hiện: coi cái thằng nó xin kìa
Chị tiếp, qua đó lấy thêm phần súp nữa đi.
Chị nói với 1 trong 2 em trai phụ quán
Và sau 1 phút, có 2 ly trà đá, tiếp
sau đó 1 phút, 1 tô súp nhỏ, còn nóng, được mang qua
Chỗ này với chỗ kế bên là 1 hả chị - mình hỏi
ừ, thuê nguyên 1 dãy, bán đủ thứ
Mình và chị qua lại vài câu vu
vơ. Lúc tính tiền chị nói: 40k
Mot truyen thieu nhi, nhung nguoi lon (ban than minh) rat thich doc
Một quyển sách hay mà mình thích
Di truyen
Cach day con, quan tam con cai
Nguoi tan ac thuong song lau
edit audio by audacity, voicerecording by iphone
nhậng định của mìn dề Nadang - phiêng bảng (lỗi) miềng nam:
-chiếng thuậc
-cú wả
-GEN











