Tâm Thế Cầu Nguyện
Description
Trận chiến dai dẳng với căn bệnh mãn tính đã khiến Jimmy kiệt sức. Dù rất ao ước dành thì giờ mỗi sáng để trò chuyện với Chúa và suy ngẫm Lời Ngài, nhưng anh ngồi ở tư thế nào cũng thấy đau cả. Anh nghiêng người bên này, xoay bên kia, nhưng chẳng thấy đỡ. Cuối cùng, trong bất lực, anh quỳ gối xuống. Và chính tư thế cầu nguyện đó lại giúp giảm bớt cơn đau. Từ đó, mỗi buổi sáng, Jimmy quỳ gối trước Chúa – vừa cảm thấy được xoa dịu, vừa dâng lời cầu nguyện.
Giô-sa-phát, vua Giu-đa cũng đối diện với một trận chiến – không phải một cơn đau, mà với kẻ thù đáng sợ (II Sử. 20:1-2). Vua “sợ hãi, quyết định tìm kiếm Đức Giê-hô-va” (c.3). Cả dân Giu-đa cũng “kêu cầu Đức Giê-hô-va cứu giúp” (c.4). Chúa đã nghe lời kêu cầu của họ, và Thánh Linh Ngài ngự trên một người Lê-vi tên là Gia-ha-xi-ên. Ông truyền cho vua thông điệp đầy yên ủi của Chúa: “Đừng sợ, đừng khiếp đảm… vì Đức Giê-hô-va ở cùng các con” (c.15, 17). Vua Giô-sa-phát “cúi sấp mặt xuống đất”, và cả dân sự cũng “sấp mặt xuống trước mặt Đức Giê-hô-va mà thờ lạy Ngài” (c.18).
Trong những lúc đau đớn và thử thách, chúng ta thường có thể cảm nhận sâu sắc được sự hiện diện của Chúa. Ngài giúp chúng ta thuận phục ý muốn Ngài và giữ một tâm thế cầu nguyện, khi đó chúng ta sẽ tìm thấy sự yên ủi và bình an nơi Ngài.
Giô-sa-phát là vị vua Giu-đa với nhiều điều đáng để suy ngẫm. Chỉ mới khoảng sáu mươi năm sau khi Giu-đa và Y-sơ-ra-ên chia đôi vương quốc, vậy mà Giô-sa-phát đã dại dột liên minh ra trận cùng A-háp, vị vua thờ thần tượng của Y-sơ-ra-ên (II Sử. 18:3). Quân liên minh bại trận, còn A-háp thì bị giết (c.33-34).
Ngoài sự việc này, suốt thời gian lên ngôi, hầu như Giô-sa-phát vẫn bước đi theo Chúa. Khi một đạo quân hùng mạnh đến tấn công Giu-đa (20:1-3), ông lập tức tìm kiếm Chúa. Trước toàn dân, ông cầu nguyện, nhắc lại lời hứa của Chúa với tổ phụ Áp-ra-ham (c.5-9). Dù trong tuyệt vọng, ông biết mình vẫn có thể tin cậy Chúa.
Trong hoạn nạn, chúng ta cũng sẽ được yên ủi khi hết lòng cầu nguyện tìm kiếm Chúa.