DiscoverDanh Tác Văn HọcThủy Hử -- 121
Thủy Hử -- 121

Thủy Hử -- 121

Update: 2024-11-21
Share

Description

Bấy giờ Tiết Cấp đương ngồi vắt vẻo trên sảnh, thấy Tống Giang đi đến, liền quát hỏi rằng:

- Đứa nào là thằng tù mới vào ở đây?

Tụi bài đầu trỏ vào Tống Giang mà đáp rằng:

- Bẩm chính là người nầy đây.

Tiết Cấp lại quát luôn rằng:

- Thằng lùn đen kia, mầy cậy thế ai, mà đến đây không đưa nộp tiên lệ cho ta?

Tống Giang điềm nhiên mà đáp rằng:

- Phàm sự nhân tình là đó người ta tình nguyện, có lẽ nào lại bức bách người ta được. Gớm nhà bác giỏi thực.

Những người đứng xem hai bên, nhìn thấy vậy, thì toát mồ hôi mà sợ thay cho Tống Giang.

Tiết Cấp lại quát lên rằng:

- À! Thằng giặc tù nầy vô lễ thực, dám gọi ta là nhà bác nầy... Chúng bay đâu lôi cổ đánh đủ trăm roi cho ta xem. Chúng nghe nói, đều có lòng thương nể Tống Giang, liền lẳng lặng mà trốn đi, bỏ một mình Tiết Cấp và Tống Giang ở đó, Tiết Cấp liền lấy làm giận, liền vác roi đến toan đánh TốngGiang.

Tống Giang ung dung hỏi rằng:

- Tiết Cấp ơi! Ông định đánh tôi, vậy tôi có tội gì?

Tiết Cấp thét to lên rằng:

- Thằng giặc tù nầy, mầy tức là hàng hóa ở trong tay tao, ho một tiếng cũng là tội rồi.

Tống Giang nói:

- Phải ông muốn nói thế nào thì nói, nhưng tôi tội cũng không đến nỗi chết nào?

- Tội mầy không đến nỗi chết, nhưng ta định đánh chết mầy, thì cũng như đánh chết con ruồi vậy.

Tống Giang nghe nói, cười nhạt mà rằng:

- Tôi đây chỉ vì không đưa tiền đút lót, mà đến nỗi đánh chết, vậy thì những kẻ giao thông với Ngô Học Cứu ở Lương Sơn Bạc sẽ xử ra sao?

Tiết Cấp nghe nói đến câu ấy thì vội vất roi xuống đất mà hỏi luôn rằng:

- Nhà ngươi nói gì thế?

- Tôi nói cái người giao thông với Quân Sư Ngô Học Cứu, việc gì mà hỏi tôi?

Tiết Cấp cuống người lên, nắm lấy Tống Giang mà hỏi luôn rằng:

- Bác là ai? Sao lại nói câu ấy?

Tống Giang nói rằng:

- Thưa ngài, tôi là Tống Giang ở Vận Thành đây.

Người kia cả kinh, vội vàng lạy rạp xuống mà rằng:

- Té ra huynh trưởng chính là Cập Thời Vũ Tống Công Minh, tôi không được biết.

Nói đoạn liền bảo Tống Giang rằng:

- Ở đây không tiện nói chuyện, xin mời huynh trưởng vào trong thành, ta sẽ đàm đạo với nhau.

Tống Giang đáp rằng:

- Vâng, xin Tiết Cấp hãy đợi cho một lát, để Tống Giang về xếp dẹp bên phòng rồi sẽ đi theo.

Nói đoạn, vội vàng về phòng lấy bức thư của Ngô Dụng thu vào trong bọc, rồi lấy một ít tiền, rồi đóng cửa giao cho bài đầu coi giữ, mà quay ra theo Tiết Cấp vào trong thành Giang Châu. Khi vào trong thành, tìm vào ngồi ở một tửu lâu rất kín, rồi Tiết Cấp hỏi Tống Giang rằêng:

- Huynh trưởng gặp Ngô Học Cứu ở đâu?

Tống Giang lấy bức thư trong bọc đưa ra cho Tiết Cấp. Tiết Cấp bóc xem hết lượt, rồi cất thư vào túi, mà cúi xuống lạy Tống Giang.

Tống Giang vội đáp lễ lại mà rằng:

- Vừa rồi chúng tôi nói năng có điều không phải, xin ngài tha lỗi cho.

Tiết Cấp nói:

- Mấy hôm trước tiểu đệ chỉ nghe nói, có một người họ Tống đến đây, mọi khi thì vẫn thường lệ mỗi người tù đi đến, phải nộp tiền năm lạng, mà ngày nay đến ngót nửa tháng trời, vẫn chưa thấy nộp nên đệ muốn đến hỏi xem sao? Ai ngờ lại chính là nhân huynh ở đó. Dám xin nhân huynh tha tội ấy cho...

- Sai Bát cũng thường nói đến đại danh luôn luôn, Tống Giang này vẫn định đến chào, song không biết túc hạ trọ ở đâu, và cũng không có việc gì dám đi vào trong thành, nên đành phải đợi khi túc hạ ra đây, rồi sẽ bái kiến. Không phải là năm lạng bạc không thể đưa đi được, song cũng chắc rằng, thể nào nhân huynh cũng có phen qua đến ở đây, cho nên mới chậm trễ như vậy. Nay được gặp ngài ở đây, thực là thỏa lòng vô hạn.

Tiết Cấp này tức là Viện Trưởng Đới Tung, làm Tiết Cấp coi ngục ở hai viện Giang Châu, mà Ngô Dụng đã nói với Tống Giang khi ở Lương Sơn vậy. Nguyên thuộc về đời nhà Tống, các người làm Tiết Cấp ở mạn Kim Lăng đều gọi là Gia Trưởng, còn mạn Hồ Nam đều gọi là Viện Trưởng. Vì thế người ta gọi Đới Tung là Viện Trưởng Giang Châu. Đới Tung có thuật rất kỳ lạ, mỗi khi có văn thư cần cấp, thì buộc hai cái giáp mã vào trái chân làm phép thân hành, thì có thể đi một ngày được năm trăm dặm, nếu buộc bốn cái vào hai chân, thì có thể đi một ngày tới tám trăm dặm, nhân thế người ta gọi là Thần hành Thái Bảo Đới Tung.

Bấy giờ Đới Tung cùng Tống Giang chuyện trò với nhau, hai người đều lấy làm thỏa tình thích ý, rồi gọi các thứ rượu nhắm lên cùng uống rượu làm vui.

Trong khi uống rượu Tống Giang kể hết mọi chuyện đi đường cho Đới Tung nghe, Đới Tung cũng kể chuyện nhân tình, cùng Ngô Học Cứu cho Tống Giang nghe, rất là mật thiết.

Khi uống được vài tuần rượu, chợt nghe dưới gác có tiếng người huyên náo ầm ầm, rồi thấy tên tửu bảo lật đật lên nói với Đới Tung rằng:

- Người này chỉ có Viện Trưởng ngăn bảo thì mới được, vậy xin nhờ Viện Trưởng xuống bảo giúp cho.

Đới Tung hỏi:

- Ai ở dưới ấy?

- Bẩm ngài chính là Thiết Ngưu (con trâu sắt) Lý Đại Ca vẫn theo Viện Trưởng mọi khi, hiện đương tìm chủ hàng để vay tiền ở dưới ấy.

Đới Tung cười rằng:

- Lại thằng cha ấy lăng nhăng ở đây rồi, ta tưởng là ai...? Xin huynh trưởng ngồi đây, để tôi xuống bảo anh này mấy câu, rồi sẽ đi lên ngay.

Nói xong đứng dậy đi xuống gác một lúc, rồi dẫn một anh chàng to lớn đen chũi cùng đi lên gác.

Tống Giang thấy vậy lấy làm kinh ngạc, hỏi Đới Tung rằng:

- Dám thưa Viện Trưởng Đại Ca này là ai?

Đới Tung đáp:

- Người này là một người coi ngục ở trong lao tiểu đệ; họ Lý tên Quỳ, người huyện Nghị Thủy đất Nghi Châu, thuộc Bách Thượng. Anh ta có một tên lạ là Hắc Toàn Phong (Gió lốc đen) Lý Quỳ, và người làng anh ta thường gọi là Thiết Ngưu Lý Quỳ, sau có tội đánh chết người, phải trốn đi nơi khác; Nay dẫu được ân xá, song vẫn lưu lạc giang hồ, mà vẫn chưa về được cố hương. Anh ta tính hay chè rượu, thường dùng hai cái búa để đánh nhau, các ngón côn quyền cũng giỏi, hiện đương theo việc ở đây.

Bấy giờ Lý Quỳ trông thấy Tống Giang bèn hỏi Đới Tung rằng:

- Ca Ca ơi! Anh chàng đen sì đó là ai?

Đới Tung nghe hỏi thì cười bảo Tống Giang rằng:

- Áp Ty coi đấy, hắn lỗ mãng đến thế thì thôi, không còn biết một tý gì gọi là lễ phép.

Lý Quỳ lại hỏi Đới Tung rằng:

- Tôi hãy hỏi Ca Ca thế nào là lỗ mãng?

- Chính phép ra có hỏi đến ai, phải nói rằng: Vị quan nhân này là ai? Thì mới phải, nay ngươi đường đột hỏi ngay rằng: "Anh chàng đen sì đó là ai?" Như thế có phải là lỗ mãng không? Ta bảo cho mà biết: Vị nhân huynh chính là người nghĩa sĩ, mà mọi khi ngươi vẫn ước ao định đến bái kiến đó.

- Có phải là Sơn Đông Cập Thời Vũ Hắc Tống Giang không?

Đới Tung quát lên rằng:

- Đồ quái này, không biết gì cả, sao dám gọi sỗ sàng thế? Không cúi xuống mà lạy đi, còn đợi đến bao giờ?

Lý Quỳ nói:

- Có quả là Tống Công Minh, thì tôi sẽ lạy, còn người khác thị làm gì? Tiết Cấp đừng đánh lừa tôi, cho tôi lạy xằng lạy bậy rồi lại cười tôi.

Tống Giang liền đáp lên rằng:

- Tôi chính là Sơn Đông Hắc Tống Giang đây.

Lý Quỳ nghe nói vỗ tay kêu rằng:

- Trời ơi! Bố tôi sao không nói trước cho Thiết Ngưu mừng?

Nói đoạn liền phủ phục xuống để lạy Tống Giang. Tống Giang vội vàng đáp lễ mà nói rằng:

- Xin mời tráng sĩ ngồi đây một thể.

Đới Tung cũng bảo Lý Quỳ rằng:

- Anh đến ngồi bên cạnh tôi đây mà hầu rằng:

Lý Quỳ ngồi xuống bên cạnh Đới Tung, rồi nói rằng:

- Uống rượu bằng chén nhỏ phiền lắm, không chịu được, xin lấy chén lớn ra đây.

Tống Giang hỏi Lý Quỳ rằng:

- Vừa rồi làm sao mà Đại Ca giận dữ ở dưới nhà như thế?

Lý Quỳ đáp rằng:

- Tôi có một đĩnh bạc lớn đem đổi lấy mười đĩnh bạc con, tiền hết mất cả rồi, nay định đến mượn chủ hàng mười lạng bạc con để chuộc bạc lớn về cho hắn, và chỉ dùng một ít, ai ngờ anh ta lại nhất định không cho mượn! Tôi tức mình đương định đánh cho một mẻ tan nát cửa nhà mới thôi... Cũng may lại bị Ca Ca tôi gọi lên đây, chứ không thì...

- Đại Ca chỉ cần mười lạng bạc, hay là phải tiền lãi nữa?

- Tiền lãi tôi đã có rồi, bây giờ chỉ cần mười lạng bạc để đi chuộc ngay thôi.

Tống Giang nghe nói, liền móc túi lấy ra mười lạng bạc đưa cho Lý Quỳ, mà nói rằng:

- Đại ca cầm tiền mà đi chuộc về.

Đới Tung thấy vậy, toan ngăn lại thì Tống Giang đã trao tay cho Lý Quỳ mất rồi.Lý Quỳ tiếp được món tiền, liền đứng dậy nói rằng:

- Tốt lắm, hai vị Ca Ca hãy đợi tôi một lát, tôi chuộc bạc đem về trả ngay, rồi xin theo Tống Ca Ca ra ngoài thành đánh chén.
Comments 
In Channel
Thủy Hử -- 123

Thủy Hử -- 123

2024-11-2112:00

Thủy Hử -- 122

Thủy Hử -- 122

2024-11-2112:01

Thủy Hử -- 121

Thủy Hử -- 121

2024-11-2112:00

Thủy Hử -- 120

Thủy Hử -- 120

2024-11-2112:01

Thủy Hử -- 119

Thủy Hử -- 119

2024-11-2112:00

Thủy Hử -- 118

Thủy Hử -- 118

2024-11-2112:01

Thủy Hử -- 117

Thủy Hử -- 117

2024-11-2112:01

Thủy Hử -- 116

Thủy Hử -- 116

2024-11-2112:01

Thủy Hử -- 115

Thủy Hử -- 115

2024-11-2112:00

Thủy Hử -- 114

Thủy Hử -- 114

2024-11-1512:01

Thủy Hử -- 113

Thủy Hử -- 113

2024-11-1512:01

Thủy Hử -- 112

Thủy Hử -- 112

2024-11-1512:01

Thủy Hử -- 111

Thủy Hử -- 111

2024-11-1512:01

Thủy Hử -- 110

Thủy Hử -- 110

2024-11-1512:00

Thủy Hử -- 109

Thủy Hử -- 109

2024-11-1512:01

Thủy Hử -- 108

Thủy Hử -- 108

2024-11-0412:01

Thủy Hử -- 107

Thủy Hử -- 107

2024-11-0412:01

Thủy Hử -- 106

Thủy Hử -- 106

2024-11-0412:01

Thủy Hử -- 105

Thủy Hử -- 105

2024-11-0412:01

Thủy Hử -- 104

Thủy Hử -- 104

2024-11-0412:01

loading
00:00
00:00
x

0.5x

0.8x

1.0x

1.25x

1.5x

2.0x

3.0x

Sleep Timer

Off

End of Episode

5 Minutes

10 Minutes

15 Minutes

30 Minutes

45 Minutes

60 Minutes

120 Minutes

Thủy Hử -- 121

Thủy Hử -- 121

CRI