Tác giả: Phạm Công Luận - Đặng Nguyễn Đông Vy (Phạm Lữ Ân)Ủng hộ cho trang podcast nhé Buy me a coffee-" Có những điều, nếu bạn hiểu được bản chất của nó, nếu bạn gọi tên nó ra, nếu bạn thoát khỏi ảo giác, bạn không còn mong muốn có nó nữa. Ngược lại, có những điều, nếu bạn hiểu được nó, bạn nhận thức được giá trị của nó, bạn sẽ không bỏ qua nó như đã từng. Ví như cơn gió rất trong lành này. Nếu bạn biết, bạn sẽ không bỏ đi ngay mà đã dừng lại, nhắm nắt và hít một hơi dài, thật sâu."-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Đò Lèn - Tác giả: Nguyễn Duy (Việt Nam) Nhớ bà - Tác giả: Trương Anh Tú (Việt Nam) Ủng hộ cho trang podcast nhé Buy me a coffee-"...Tôi đi lính, lâu không về quê ngoạidòng sông xưa vẫn bên lở bên bồikhi tôi biết thương bà thì đã muộnbà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!""...Sớm chiều nghe sương khóilửa ấm đợi tay bàcủi nằm trong bếp ngủnhớ bà... vàng mùa thu."-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Tư (Việt Nam) Ủng hộ cho trang podcast nhé Buy me a coffee-"Người ta buồn nhất, cô đơn nhất là khi ngủ dậy. Và khi ngoài trời đang nắng ráo mà không biết phải đi đâu, về đâu.."Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976 tại Đầm Dơi, Cà Mau. Chị tìm đến viết lách như một niềm đam mê được định hình từ sớm, nhưng cũng là để giải tỏa và thể nghiệm, để viết về những điều gần gũi nhất trong cuộc sống quanh mình. Với giọng văn đậm chất Nam bộ, Nguyễn Ngọc Tư kể về những cuộc đời éo le, những số phận chìm nổi của những con người chân chất hồn hậu nhưng ít nhiều gặp những bất hạnh, giữa bối cảnh miền quê sông nước.-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
KHÔNG PHẤN ĐẤU, KHÔNG NỖ LỰC LÀ SAI?CHẤP NHẬN MỘT CUỘC SỐNG BÌNH THƯỜNG LẠI LÀ CHUYỆN BẤT THƯỜNG?Ủng hộ cho mình một cuốn sách nhé Buy me a coffee-Nếu đang sống trong xã hội hiện đại, tôi đoan chắc bạn đã từng xem lấy xem để những bài học thành công, mà trong đó, ít khi thiếu sự đóng góp của cố gắng, nỗ lực, chăm chỉ, và phấn đấu. Thành công không phải là bình thường, đó là thực tế mà chúng ta đang cố lờ đi mỗi ngày. Phần lớn chúng ta đều sẽ không thành công như cách chúng ta mơ mộng về thành công, nhưng tất cả chúng ta đều không từ bỏ.Nếu một ngày, ta bỗng dừng lại, và học cách hài lòng với việc bình thường. Có một công việc bình thường, thu nhập bình thường, đi xe bình thường, có một ước mơ cũng bình thường. Vậy thì cũng giống như chàng trai trong chương trình hẹn hò kia, bạn sẽ ngay tức khắc bị kéo lại. Bởi bạn bè. Bởi gia đình. Bởi sách vở, báo đài, mạng xã hội. Và mạnh mẽ nhất, là bởi chính chúng ta. Bởi vì ta đã thấm nhuần tư tưởng bình thường là tầm thường. Tầm thường sẽ khiến tương lai phía trước trở nên vô thường.Ý nghĩa cuộc sống của bạn là gì?Nếu bạn nói ý nghĩa cuộc sống của bạn là hạnh phúc, vậy sự nỗ lực làm việc hiện tại có thật sự đem lại cho bạn hạnh phúc ở ngay lúc này? Nếu bạn nói ý nghĩa cuộc sống là chăm lo gia đình, liệu gia đình của bạn có đang cảm thấy ấm áp quay quần vào ngay lúc này, khi bạn vẫn mãi mê bương chải với cuộc đời? Nếu bạn nói ý nghĩa cuộc sống là để… tận hưởng cuộc sống, vậy bạn có đang tận hưởng nó không? Hay chẳng qua, bạn đang chịu đựng nó, chịu đựng với hy vọng tôi sẽ kiếm đủ nguồn lực để tận hưởng nó ở một tương lai nơi tôi không còn đủ sức tận hưởng nó?-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
"Xin kết nguyện chim trời liền cánhXin làm cây cành nhánh liền nhauThấm chi trời đất dài lâuGiận này dặc dặc dễ hầu có nguôi..."Ủng hộ cho mình một cuốn sách nhé Buy me a coffeeDonate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Chính Hữu - Trần Đình Đắc (Việt Nam) -Áo anh rách vaiQuần tôi có vài mảnh váMiệng cười buốt giáChân không giàyThương nhau tay nắm lấy bàn tay!Đêm nay rừng hoang sương muốiĐứng cạnh bên nhau chờ giặc tớiĐầu súng trăng treo.-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Vương Hồng Vinh (Trung Quốc)-"...Mùa đông đến, bệnh suyễn của bố dượng tôi tái phát và nặng thêm. Nhiều đêm không ngủ được, ông gọi tôi dìu đến bếp lò sưởi ấm. Trong cơn ho hen khó nhọc, ông kể cho tôi nghe câu chuyện về đại dương, về biển cả:"Nước biển xanh, xanh như bầu trời, nước biển mặn, mặn như muối; biển rộng và sâu; dưới biển có cá, cá to, cá nhỏ, trên biển có thuyền, thuyền lớn, thuyền bé.."Tôi bị cuốn hút vào câu chuyện của ông và hỏi nhỏ:" Con có thể nhìn thấy biển đuợc không bác? "" Được chứ con, khi nào con lớn, lớn đến 15 tuổi, bác sẽ dẫn con đi xem biển ".-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Tường Lân (Việt Nam)-Sau “Gió đầu mùa”, Thạch Lam xuất bản tiếp tập truyện “Nắng trong vườn” vào năm 1938, cũng dưới tên NXB Đời Nay của nhóm Tự Lực văn đoàn, và trong tập truyện ấy, có lẽ quen thuộc nhất với bao thế hệ học sinh Việt Nam phải kể đến truyện ngắn “Hai đứa trẻ”.Truyện xoay quanh hai chị em Liên và An. Hai đứa trẻ từng sống một cuộc sống đầy đủ, vui vẻ ở Hà Nội. Nhưng do gia đình sa sút, chúng phải về sống một cuộc sống nghèo khổ và đơn điệu nơi phố huyện. Niềm tin và hy vọng được gửi gắm vào chuyến tàu đêm chạy từ thủ đô - Hà Nội xa xăm, Hà Nội sáng rực vui vẻ và huyên náo, vụt qua phố huyện trong thoáng chốc và biến mất vào vũ trụ thăm thẳm xa xăm…-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo [Việt Nam]-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-có cánh rừng chết vẫn xanh trong tôicó con người sống mà như qua đời...có thương có nhớ có khóc có cườicó cái chớp mắt đã nghìn năm trôi.Thế giới hiện đại ưa chuộng một gã người có bộ mặt bông đùa dễ thương, gọi là Homo ludus, Người Ham Chơi. Khác với những tiền bối của nó là Người Làm (Homo fabien) và Người Biết (Homo sapien) vốn đã có mặt từ văn hóa nhân loại cổ xưa. Người Ham Chơi cũng Làm, cũng Biết thông thái mọi điều. Nhưng gã lại là một tay giang hồ khí cốt, nhìn đời như một khu vườn hoan lạc, nơi đó gã sa đà theo những cuộc vui với một tâm thức cóc cần nhẹ nhõm. Cũng có người nhăn nhó khi nói đến gã, nhưng gã không bận tâm về điều ấy: Người Ham Chơi lãng đãng giữa cõi đời cũng là để làm nhẹ bớt căn bệnh hay cau mặt của những kẻ thích tỏ ra nghiêm nghị.-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tập này mình thu đã lâu, từ lúc còn ăn tết năm ngoái, định bụng chỉ dùng để đăng kênh tiktok mà quên mất đưa lên Spotify. Nay bỗng nhiên nghe lại, liền quyết định đăng tải luôn, nên việc biên tập có phần sơ sài, không có mở không có kết, cũng mong quý thính giả rộng lòng thông cảm."Đạm đạm Trường Giang thuỷ,Du du viễn khách tình.Lạc hoa tương dữ hận,Đáo địa nhất vô thanh."-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Phạm Thành Tài [Việt Nam]Một mối tình tan vỡ, thì còn nợ gì với nhau? Còn chứ, còn nợ nhau tất cả những điều tươi đẹp trong tương lai sẽ không bao giờ thành hiện thực, nợ nhau những kỷ niệm trong quá khứ đã mãi mãi trở thành một phần của cuộc đời.Cái nợ lớn nhất, là khi mang nợ mà chẳng nên duyên.Để rồi một chiều ngồi nơi công viên ghế đá, ngắm chim về núi nhạn, ta nhận ra mình vẫn không quên được "những điều ta chưa bao giờ"."Anh còn nợ emCông viên ghế đáLá đổ chiều êm...-Donate để ủng hộ góc nhỏ:Ngân hàng Quốc tế VIBSTK: 601704060332546Chủ tài khoản: Lương Hoàng PhanPaypal: paypal.me/luonghoangphan-Facebook Góc Nhỏ Văn ThơHãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Vũ Đình Liên [Việt Nam] - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Năm nay đào lại nở Không thấy ông đồ xưa Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ? Đó là những câu thơ đã đi theo bao thế hệ, đặc biệt lại rung lên vào những dịp tết đến, xuân về, của nhà thơ, nhà giáo Vũ Đình Liên. Ông cũng là một trong những thi nhân tiêu biểu của phong trào thơ mới, thậm chí là góp phần vào thắng lợi vẻ vang của thời đại thi ca này chỉ bằng đúng một bài thơ. “Ông Đồ”. Viết về Vũ Đình Liên, Hoài Thanh trong cuốn Thi Nhân Việt Nam đã nhận xét: “Trong làng thơ mới Vũ Đình Liên là một người cũ. Từ khi phong trào thơ mới ra đời, ta đã thấy có thơ Vũ Đình Liên trên các báo. Người cũng ca tình yêu như hầu hết mọi nhà thơ hời bấy giờ. Nhưng hai nguồn thi cảm chính của người là lòng thương người và tình hoài cổ. Người thương những kẻ thân tàn ma dại, người nhớ những cảnh cũ người xưa. Có một lần hai nguồn cảm hứng ấy đã gặp nhau và đã để lại cho chúng ta một bài thơ kiệt tác: Ông đồ. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Bùi Hiển [Việt Nam] - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Năm 1958, Bùi Hiển viết truyện ngắn Ngày công đầu tiên của cu Tí để cổ vũ cho phong trào hợp tác xã. Truyện ngắn này được sử dụng trong giáo trình văn học phổ thông tại miền Bắc và cả nước Việt Nam trong nhiều năm, và có lẽ trở thành một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông cho hậu thế. Dù trước hay sau năm 45, văn chương của Bùi Hiển vẫn kiên trì theo lối riêng của mình, giản dị, chân thực, hướng người đọc đến những điều tốt đẹp. Bùi Hiển nói về quan điểm sáng tác của ông: "Nói tiếng nói khiêm tốn, khơi dậy những gì tốt đẹp vẫn tàng ẩn trong bất cứ con người nào" Ông cho rằng "Văn học thật ra, suy cho cùng, chẳng làm được gì nhiều lắm. Nhưng nó có khả năng, có thiên chức đánh thức dậy những ước ao hướng thiện và những tiềm tàng tự hướng thiện ở từng con người một". Có lẽ chính vì điều đó, câu chuyện về cu Tý với những bỡ ngỡ, lo lắng trong bữa sáng mờ ảo trước khi ra đồng vẫn còn đọng lại trong tâm tưởng rất nhiều thế hệ người dân Việt Nam. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Vũ Bằng [Việt Nam] - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Mời các bạn cùng ăn, đọc, nghe, ngẫm nghĩ, thấm từng trang cảm xúc với thiên bút ký "Miếng ngon Hà Nội" của Vũ Bằng. Viết ở Hà Nội vào mùa thu 1952, nhưng để bày ra 15 món ăn đặc sắc của Hà thành trên trang giấy, Bằng Việt đã sửa chữa và viết thêm tại Sài Gòn năm 1956, 1958, 1959. Không chỉ là giới thiệu, ông còn gửi vào đó những nhận định, tâm tình và kỷ niệm của mình với Hà Nội qua giọng văn điêu luyện, cầu kì mà rất đỗi chân thật. Có thể nói văn chương của Vũ Bằng đã đạt đến mức như có như không, chỉ đôi dòng tâm tình bâng quơ mà cuốn hút và tinh tế đến say lòng, vừa tỉ mỉ, vừa hào sảng. Ít ai biết rằng, khoảng thời gian ông viết Miếng Ngon Hà Nội cũng là lúc ông một lòng đau đáu về quê hương xa cách. Cuối năm 1948 Vũ Bằng bắt đầu hoạt động trong mạng lưới tình báo cách mạng. Năm 1954, ông khăn gói vào Sài Gòn theo phân công của tổ chức, để lại vợ và con trai ở Hà Nội (năm 1967, bà Nguyễn Thị Quỳ, vợ đầu của ông qua đời) và tiếp tục hoạt động cho đến 30 tháng 4 năm 1975. Bởi sự đứt đoạn đường dây liên lạc, ông chịu nhiều oan khuất và chỉ trích, cho mãi đến sau khi qua đời, ông mới được công nhận là người hoạt động cách mạng và được truy tặng huân chương nhà nước. Nhận xét về ông, Tạ Tỵ viết: "Vũ Bằng là một hiện tượng. Trong suốt dòng sông của cuộc đời có mặt, Vũ Bằng đã đánh đổi tất cả chỉ để xin lấy về phần mình hơi thở của nghệ thuật." Chỉ cần nghe Vũ Bằng tả các món ăn, cái thú ăn, vấn đề nấu ăn, ta cũng hiểu hơi thở nghệ thuật của ông đã in vào cuộc sống như thế nào. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Đức Thái (Việt Nam) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Hồ Chí Minh luôn là một mẫu hình lý tưởng cho các nhà thơ, nhà văn thời kỳ Cách Mạng, hay có thể nói, Bác luôn là hình tượng chiếm vị trí đặc biệt ở mọi mặt cuộc sống của người Việt Nam. Có một câu chuyện được kể về Bác, đã hòa hợp thành công giữa lịch sử chân thật và chất liệu văn chương, được kể dưới dạng một bài thơ. Không ai biết câu chuyện ấy có thật không, nhưng nó đáng tin, vì dưới ngòi bút của nhà thơ Minh Huệ, hình ảnh của Bác hiện ra chính là hình ảnh mà triệu triệu người dân Việt Nam vẫn hằng quen thuộc. Giản dị, ân cần, luôn một lòng nặng gánh nước nhà. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Fulton Oursler (Hoa Kỳ) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Trong tuần báo Thiếu Nhi số 117, ra ngày 19-12-1973, có đăng tải một truyện ngắn của nhà văn Fulton Oursler, do dịch giả, học giả Nguyễn Hiến Lê dịch. Câu chuyện này tưởng như chỉ dành cho thiếu nhi, nhưng sau hơn nửa thế kỷ lưu hành, có không ít độc giả đã chia sẻ rằng khi đọc thuở nhỏ, họ chỉ biết nó hay mà không hiểu vì sao lại hay, cho đến khi có dịp đọc lại lúc trưởng thành thì họ lại tìm thấy những cảm xúc, suy nghĩ rất mới. Truyện ngắn Chuỗi Ngọc Lam, sau này được lược dịch và đưa vào chương trình tập đọc lớp 5 trong sách giáo khoa. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Tường Lân (Việt Nam) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Trong những tác gia của Tự Lực Văn Đoàn, Thạch Lam - Nguyễn Tường Lân, luôn là cái tên ưa thích của mình, bởi cái nhìn hiện thực được viết nên từ một ngòi bút nhẹ nhàng, thủ thỉ và lãng mạn. Văn chương của ông không mạnh mẽ, cuồng nhiệt, bởi chủ tâm, ông không xô đẩy nhân vật của mình vào những hoàn cảnh éo le, tàn nhẫn. Trái lại, ông như một người đứng từ xa, quan sát lặng lẽ bằng cái nhìn đôn hậu với những mảnh đời, những thân phận nhỏ bé, côi cút và bất hạnh, để rồi khơi gợi lòng đồng cảm và thương yêu sâu sắc bằng văn chương của mình. Nếu phải ví von, mình thường xem truyện của Thạch Lam như một lát cắt tinh tế vào giữa những bi ai. Ông chọn lựa khéo léo, tránh né những phần đau đớn nhất, chỉ để lại những sinh hoạt đời thường, những khoảnh khắc rất người, nhưng âm ỉ đâu đó, vẫn là thông điệp về số phận con người mà ông muốn nhắn gửi cho độc giả. Chúng ta sẽ thấy rõ điều đó qua tác phẩm mình đem đến ngày hôm nay, truyện ngắn “Tiếng chim kêu” , lần đầu ra mắt trong tập truyện Gió lạnh đầu mùa của Nhà xuất bản Đời nay, in năm 1937. - Facebook Góc Nhỏ Văn Thơ Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Minh Châu (Việt Nam) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Truyện ngắn Bến quê in trong tập truyện cùng tên của Nguyễn Minh Châu, xuất bản năm 1985. Truyện chứa đựng nhiều suy ngẫm và trải nghiệm sâu sắc của nhà văn về con người và cuộc đời, thức tỉnh mọi người biết trân trọng vẻ đẹp và giá trị của những điều bình dị, gần gũi của gia đình, quê hương, thông qua hình ảnh của Nhĩ, người cán bộ đã từng đi khắp năm châu bốn bể, nay phải nằm ở nhà với căn bệnh thập tử nhất sinh của mình. - Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Xuân Quỳnh (Việt Nam) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - Bài thơ lần đầu được in vào năm 1978, trong tập Lời ru trên mặt đất, mở đầu bằng những câu từ trong veo: "Trời sinh ra trước nhấtChỉ toàn là trẻ conTrên trái đất trụi trầnKhông dáng cây ngọn cỏMặt trời cũng chưa cóChỉ toàn là bóng đêmKhông khí chỉ màu đenChưa có màu sắc khác" - Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tác giả: Nguyễn Phương Văn (Việt Nam) - Donate để ủng hộ góc nhỏ: Ngân hàng Quốc tế VIB STK: 601704060332546 Chủ tài khoản: Lương Hoàng Phan Paypal: paypal.me/luonghoangphan - "Mọi sự thay đổi lớn, như tòa đại sứ, bến Bình Đông, đều xóa đi một hoặc nhiều ký ức của đô thị lớn đã từng có tên là Sài Gòn. Không dễ gì xóa đi ký ức của một con người, cho dù có tự nguyện và cố gắng đến mấy. Một ký ức mất đi là một lần tiềm thức thay đổi. Tiềm thức thay đổi sẽ khiến con người ta đổi thay nhận thức của chính mình. Khi nhận thức thay đổi, thế giới quan cũng đổi thay. Và thế giới hiện thực như con người ta nhìn thấy sẽ khác đi. Khác tinh thần, khác tính cách. Một bản thể hoàn toàn khác. Một người có ký ức hoàn toàn mới, sẽ là một con người mới. Một thành phố bị mất ký ức, sẽ trở thành một thành phố khác. Sài-gòn đãi tất cả, sang hay hèn, con buôn hay chiến binh, công bằng và dung dị như nhau. Miễn là họ có những tháng năm gian nan ngược xuôi trên mảnh đất này. Đấy là một tinh thần Ngọc mà không phải mảnh đất nào ở Viễn Đông cũng có." - Hãy theo dõi và review cho mình trên kênh Apple Podcast, hoặc để lại lời nhắn qua link này nhé: https://forms.gle/HyKeVGtWChBnUirQ7 Bạn có thể theo dõi podcast khác của mình: "Chuyện trò cùng Phan" tại link này nha.
Tcgcy G6g
hay quá
Tcgcy G6g
hay quá, cảm ơn góc nhỏ văn thơ
Phan Lương
Vào đây nghe những truyện ngắn và thơ hay nha mọi người :D.