Ân Điển Đủ Đầy

Ân Điển Đủ Đầy

Update: 2025-10-25
Share

Description



Một cái dằm đã đâm vào xác thịt tôi. II Cô-rinh-tô 12:7

Mary Flannery O’Connor được biết đến nhiều nhất qua bút danh Flannery O’Connor. Bà là một trong những cây bút tiêu biểu của miền Nam nước Mỹ, với nhiều truyện ngắn đầy đau thương nhưng cũng rất giàu ân điển. Khi người cha yêu dấu của bà qua đời vì bệnh lupus ban đỏ lúc bà chỉ mới 15 tuổi, O’Connor đau buồn đến mức bà dồn hết tâm huyết để viết cuốn tiểu thuyết đầu tay. Không lâu sau đó, chính bà cũng bị chẩn đoán mắc bệnh lupus, và căn bệnh nan y này đã cướp đi mạng sống của bà ở tuổi 39. Văn chương của O’Connor phản ánh nỗi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Tiểu thuyết gia Alice McDermott nhận xét rằng: “Tôi nghĩ chính căn bệnh ấy đã làm nên một nhà văn tuyệt vời như bà”.


Chúng ta không biết chính xác “cái dằm” mà sứ đồ Phao-lô nói đến là gì (II Cô. 12:7), dù có rất nhiều giả thuyết được đưa ra. Nhưng chúng ta biết rằng Phao-lô đã nói: “Đã ba lần tôi cầu nguyện xin Chúa cho nó lìa xa tôi” (c.8). Và chúng ta cũng biết Chúa đã không làm như vậy (c.9). Điều đó giúp Phao-lô trở nên khiêm nhu hơn. Ông viết rằng, cái dằm đó đã “giữ tôi khỏi kiêu ngạo” (c.7). Chính cái dằm ấy đã nhào nặn ông và khiến ông trở thành vị sứ đồ như chúng ta đã biết. Nhưng cái dằm không phải là tất cả, vì cùng với cái dằm, Chúa cũng ban cho ông ân điển đủ đầy và quyền năng được bày tỏ trọn vẹn trong sự yếu đuối, đến nỗi vị sứ đồ đang chịu đựng dày vò ấy có thể nói rằng: “khi tôi yếu đuối chính là lúc tôi mạnh mẽ” (c.10).


Những “cái dằm” trong đời sống chúng ta, dù là gì đi nữa, đều giúp nhào nặn và góp phần tạo nên chính con người của chúng ta hôm nay. Nhưng những cái dằm ấy không phải là tất cả. Như Phao-lô, Flannery O’Connor và biết bao người khác xuyên suốt dòng lịch sử nhân loại đã kinh nghiệm, ân điển của Chúa luôn đầy đủ cho chúng ta.



Đâu là “cái dằm” trong đời sống bạn? Bạn cần làm gì để ân điển và sức mạnh của Chúa trở nên đủ đầy cho bạn hôm nay?

Lạy Chúa yêu dấu, cảm ơn Ngài vì ân điển của Ngài luôn đủ đầy cho con.


Khi Phao-lô nói đến “tầng trời thứ ba” (II Cô-rinh-tô 12:2), ông muốn nói đến “Thiên Đàng” (c.4; KTHD) – nơi Đức Chúa Trời ngự. Khi kể lại khải tượng về thiên đàng, nơi ông nghe “những điều không thể nói ra” (c.4), ông đã chuyển hướng sự chú ý khỏi mình bằng những lời: “Tôi biết một người…” (c.2). Sứ đồ Phao-lô đã bị tác động sâu sắc bởi những điều kỳ diệu như vậy. Nhưng ông đối diện với nguy cơ trở nên tự tin thái quá vào kinh nghiệm của mình. Mục đích của “cái dằm đã đâm vào xác thịt [ông]” (c.7) là để giữ Phao-lô khiêm nhường và nương cậy nơi Đức Chúa Trời. Khi kinh nghiệm những thử thách, chúng ta cũng được đảm bảo về ân điển dư dật của Đức Chúa Trời.





Comments 
00:00
00:00
x

0.5x

0.8x

1.0x

1.25x

1.5x

2.0x

3.0x

Sleep Timer

Off

End of Episode

5 Minutes

10 Minutes

15 Minutes

30 Minutes

45 Minutes

60 Minutes

120 Minutes

Ân Điển Đủ Đầy

Ân Điển Đủ Đầy