Từ Kinh Ngạc Đến Vui Mừng
Description
Theo nhiều nhà sử học, các nhân viên vô tuyến trên tàu Hải quân Hoa Kỳ và các tàu khác ở Đại Tây Dương đã dò được buổi phát thanh đầu tiên có âm nhạc và lời nói, vào đêm Giáng Sinh năm 1906. Thay vì những tiếng bíp và nhịp tín hiệu thường dùng để truyền mã, họ được nghe Reginald Fessenden trình diễn bản độc tấu vĩ cầm của bài Thánh ca Giáng Sinh “Đêm Thánh”. Fessenden kết thúc buổi phát sóng bằng cách lặp lại lời ngợi khen của các thiên sứ: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời!” (Lu. 2:14 ). Thính giả hẳn đã sửng sốt trước bản nhạc cảm xúc và những lời chúc tụng sự giáng sinh của Chúa Jêsus vang lên qua sóng phát thanh hôm ấy.
Những người đầu tiên kinh ngạc vì sự giáng sinh của Chúa Jêsus là các gã chăn chiên, đang làm công việc thường lệ là canh giữ bầy chiên trong đêm. Bỗng nhiên một thiên sứ hiện ra, rực rỡ vinh quang của Đức Chúa Trời, khiến họ kinh hoàng. Thiên sứ bảo họ đừng sợ và công bố: “Nầy, ta báo cho các ngươi một tin lành, đây sẽ là niềm vui lớn cho mọi người. Vì hôm nay tại thành Đa-vít, một Đấng Cứu Thế, là Đấng Christ, là Chúa đã được sinh ra cho các ngươi” (c.10-11). Những người chăn chiên đã bỏ lại bầy mình để đi xác nhận lời thiên sứ truyền, và họ tìm thấy em bé nằm trong máng cỏ, đúng như đã được báo trước (c.16, 20).
Những người chăn chiên đã đón nhận tin lành đầy vui mừng ấy. Mong rằng chúng ta cũng mừng rỡ và rao truyền những điều kỳ diệu về sự giáng sinh và cuộc đời Chúa Jêsus.
Lu-ca 1 ghi lại bài ca của Ma-ri: “Linh hồn tôi tôn ngợi Chúa, tâm linh tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời là Cứu Chúa tôi” (c.46-47). Ma-ri nhắc đến chính mình là “thân phận hèn mọn”, là “tớ gái Ngài” (c.48), và khẳng định rằng Chúa “đã truất ngôi những kẻ thống trị, và cất nhắc những người khiêm nhường lên” (c.52).
Sang Lu-ca 2, Chúa tiếp tục nâng người khiêm nhường lên, khi Ngài sai thiên sứ hiện ra trước tiên với những người chăn chiên, để báo tin về sự giáng sinh của Chúa Jêsus (c.9-12). Người chăn chiên là những người sống bên lề xã hội, họ bị xem là không thanh sạch về nghi lễ, vì tính chất công việc buộc họ phải ở ngoài thành và ngoài các quy chuẩn xã hội. Họ thậm chí khó có thể tham gia các kỳ lễ và nghi thức tế lễ. Thế nhưng, họ lại được chọn làm những người đầu tiên chứng kiến các thiên sứ ca mừng chúc tụng Chúa trên đồi núi Bết-lê-hem (c.13-14).
Thiên sứ đã công bố “sự vui mừng lớn cho muôn dân” (c.10, BTT). Và “muôn dân” bao gồm cả những người chăn chiên, và cả chúng ta ngày nay. Nguyện chúng ta vui mừng lớn trước sự giáng sinh kỳ diệu của Đấng Christ.




