Được Chúa Mở Mắt
Description
Chiều hôm ấy tại quán cà phê, tôi để ý thấy một bé gái đang ngồi cùng cha mẹ ở bàn bên cạnh. Khi cha mẹ cô bé trò chuyện với bạn bè, một con bồ câu bay vào và bắt đầu mổ những mẩu bánh vụn trên sàn. Cô bé tròn mắt kinh ngạc trước cảnh tượng đó và cố gắng thu hút sự chú ý của người lớn bằng tiếng reo hò đầy thích thú. Nhưng họ chẳng hề thấy điều cô bé thấy. Họ chỉ mỉm cười với bé rồi quay lại cuộc trò chuyện.
Có lần, Chúa Jêsus sai các môn đồ đi truyền giáo, và chuyến đi đã đạt được thành công lớn (Lu. 10:17 ). Khi nghe điều đó, Chúa Jêsus cầu nguyện: “Con ca ngợi Cha vì Cha đã giấu những điều nầy với người khôn ngoan và thông thái mà bày tỏ cho trẻ thơ!” (c.21). Trong trường hợp này, “trẻ thơ” không ám chỉ tuổi tác mà nói đến địa vị. Chính những người “tội lỗi” khiêm nhu, thấp kém đã tiếp nhận Phúc Âm, trong khi các lãnh đạo tôn giáo được xem là “khôn ngoan và thông thái” lại khước từ (Lu. 7:29-34). Dù Đức Chúa Trời có quyền bày tỏ chính Ngài cho ai tùy ý, nhưng Chúa Jêsus luôn giải thích thêm về Nước Trời cho những ai khao khát tìm hiểu (xem Mat. 13:36 ). Những người lãnh đạo ấy đã đánh mất cơ hội nhận biết Chúa Jêsus bởi vì họ chẳng hề muốn biết.
Cô bé trong quán cà phê đã nhìn thấy một điều kỳ diệu, trong khi cha mẹ cô bé thì không. Mong rằng chúng ta đừng để bản thân bị cuốn vào những ồn ào của thế gian, hay thiếu sự hạ mình để tìm kiếm lẽ thật, đến mức đánh mất điều Chúa muốn bày tỏ về chính Ngài cho chúng ta.
Mặc dù từ “ba ngôi” không trực tiếp xuất hiện trong Kinh Thánh, nhưng chúng ta có thể thấy bằng chứng rõ ràng về bản chất “ba ngôi” của Đức Chúa Trời trong Lu-ca 10. “Đức Chúa Jêsus vui mừng trong Đức Thánh Linh” ngợi khen Cha Ngài là “Chúa của trời và đất” (c.21). Ngài thực hiện ý muốn của Cha nhờ quyền năng của Thánh Linh.
Sau đó, Đấng Christ nói về chính mình: “Cha đã giao mọi sự cho Con. Ngoài Cha, không ai biết Con” (c.22). Nhưng chẳng phải các môn đồ đã biết Ngài sao? Ở đây, Chúa Jêsus dùng từ “biết” theo nghĩa biết một cách trọn vẹn và hoàn toàn. Ngài biết họ đang có nguy cơ bị phân tâm bởi những phép lạ họ vừa thực hiện (c.17). Vì vậy, Ngài hướng sự chú ý của họ trở lại điều quan trọng nhất: “tên các con đã được ghi trên trời” (c.20). Từng bước một, Ngài bày tỏ chính mình Ngài cho họ.
Nguyện chúng ta cũng luôn mở mắt để thấy điều Chúa muốn bày tỏ về chính Ngài cho chúng ta.




