Một lần trong đời có chuyến du lịch đã nói là xuất phát luôn
Update: 2024-08-15
Description
Tản văn: Một lần trong đời có chuyến du lịch đã nói là xuất phát luôn
"Cuộc đời con người tối thiểu phải có hai lần nông nổi, một lần là bất chấp nguy hiểm cho tình yêu, một lần có chuyến du lịch đã nói là lên đường ngay". Bất kể lập luận cao siêu này xuất xứ từ ai, và cũng bất kể lập luận này có đúng hay không, tôi đều rất tâm đắc và thoải mái với cái lập luận có vẻ cuồng nhiệt nhưng lại có chút lãng mạn này, đúng vậy, quá trình đi du lịch cũng chính là hình ảnh thu nhỏ của hết thảy phong cảnh trên đường đời, tràn đầy ý thơ mà lại rất triết lý.
Mọi người thường có cuộc mạo hiểm tốt đẹp cho một lần xốc nổi nào đó, mà du lịch chính là cuộc phiêu lưu đó. Trong cuộc sống hiện thực, mọi người luôn phải bận rộn tất bật, áp lực trong công tác, nhịp độ khẩn trương trong cuộc sống đô thị thường khiến mọi người cảm thấy nặng nề, không khí bị ô nhiễm khiến mọi người không kịp chạy thoát ra xa, các khu rừng cao ốc bê tông cốt thép đã chặn ngang tầm nhìn lên bầu trời của chúng ta, ... ngày càng nhiều người khát vọng dừng bước chân vội vã lại để quan tâm đến sự sống, gần gũi với thiên nhiên và thưởng thức dòng thời gian.
Ý nghĩa của sự sống chính là quá trình cảm nhận và bày tỏ trong chuyến đi. Đôi mắt phóng tầm nhìn của chúng ra xa, đôi chân đưa chúng ta bước trên nẻo đường xa xôi, khối óc đưa tư tưởng chúng ta suy nghĩ xa hơn. Thực hiện một chuyến du lịch xa chính là một cuộc hẹn hò thắm thiết với non nước thiên nhiên. Bất kể là núi non bến nước mà bạn đã từng đặt chân, những con người những phong cảnh mà bạn đã gặp gỡ dọc đường đều không bao giờ bị phai mờ bởi năm tháng, hết thảy đều là những kỷ niệm quý báu đáng để cất giữ.
Lên đường bao giờ cũng song hành với sự cảm động, trở về bao giờ cũng thu hoạch nhiều cảm nhận. Cùng một chuyến du lịch nhưng lại khác phương hướng. Người vô tâm chỉ cảm thấy tuyến đường du lịch sao mà dài dằng dặc và đơn điêu vậy, còn người mang cõi lòng có duyên với chuyến đi thì lại cảm thấy những cảnh vật gặp dọc đường đều là những thứ đẹp đẽ nhất trên đời. Quá trình nghiêng ngó nơi hồng trần thế gian, hay dưới thiên hạ xa lạ và xa xôi, đâu là non nước vườn tược được coi là nơi đến của bạn trên nẻo đường lữ hành? Cuộc gặp gỡ với một ai đó lạ mặt, được coi là sự định đoạt sẵn trên dòng đời của bạn? Và người đẹp nào đó trên một miền đất xa xôi lại là người để bạn gặp gỡ trong kiếp này? Giọt hoàng hôn màu đỏ tía nào sẽ rơi trúng vào đôi mắt bạn một cách ngẫu nhiên? Không một ai có thể tiên tri được, mà những thứ không thể xác định trước được đó, chính là sức hút mạnh mẽ khiến cho chuyến du lịch của bạn càng trở nên thần kỳ, và nơi xa xôi nào đó càng trở nên thu hút và đầy tưởng tượng.
Mỗi một lần lên đường đi xa cũng chính là trang mở đầu của câu truyện cổ tích hôm nay và ngày mai. Không cần phải thiết kế, cuộc đời luôn luôn trong quá trình lên đường, cho dù đến đích hoặc đang trên đường đi cũng đều như vậy cả. Không cần phải tin tưởng cái gì trong tương lai, chỉ cần biết rằng phải sống làm sao cho vui vẻ, có ánh nắng và có những chuyến đi xa, vậy thì cần phải đến nơi xa xôi nhất của cuộc đời bằng tâm hồn và đôi chân của chính mình.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Du lịch, không chỉ có sải dài bước chân, để đến với nguyện vọng của mình. Có lẽ tầm mắt phóng ra xa rồi, cõi lòng rộng mở rồi và tỉnh ngộ đối với sự sống rồi thì mới chính là sự thực hiện to lớn nhất.
"Cuộc đời con người tối thiểu phải có hai lần nông nổi, một lần là bất chấp nguy hiểm cho tình yêu, một lần có chuyến du lịch đã nói là lên đường ngay". Bất kể lập luận cao siêu này xuất xứ từ ai, và cũng bất kể lập luận này có đúng hay không, tôi đều rất tâm đắc và thoải mái với cái lập luận có vẻ cuồng nhiệt nhưng lại có chút lãng mạn này, đúng vậy, quá trình đi du lịch cũng chính là hình ảnh thu nhỏ của hết thảy phong cảnh trên đường đời, tràn đầy ý thơ mà lại rất triết lý.
Mọi người thường có cuộc mạo hiểm tốt đẹp cho một lần xốc nổi nào đó, mà du lịch chính là cuộc phiêu lưu đó. Trong cuộc sống hiện thực, mọi người luôn phải bận rộn tất bật, áp lực trong công tác, nhịp độ khẩn trương trong cuộc sống đô thị thường khiến mọi người cảm thấy nặng nề, không khí bị ô nhiễm khiến mọi người không kịp chạy thoát ra xa, các khu rừng cao ốc bê tông cốt thép đã chặn ngang tầm nhìn lên bầu trời của chúng ta, ... ngày càng nhiều người khát vọng dừng bước chân vội vã lại để quan tâm đến sự sống, gần gũi với thiên nhiên và thưởng thức dòng thời gian.
Ý nghĩa của sự sống chính là quá trình cảm nhận và bày tỏ trong chuyến đi. Đôi mắt phóng tầm nhìn của chúng ra xa, đôi chân đưa chúng ta bước trên nẻo đường xa xôi, khối óc đưa tư tưởng chúng ta suy nghĩ xa hơn. Thực hiện một chuyến du lịch xa chính là một cuộc hẹn hò thắm thiết với non nước thiên nhiên. Bất kể là núi non bến nước mà bạn đã từng đặt chân, những con người những phong cảnh mà bạn đã gặp gỡ dọc đường đều không bao giờ bị phai mờ bởi năm tháng, hết thảy đều là những kỷ niệm quý báu đáng để cất giữ.
Lên đường bao giờ cũng song hành với sự cảm động, trở về bao giờ cũng thu hoạch nhiều cảm nhận. Cùng một chuyến du lịch nhưng lại khác phương hướng. Người vô tâm chỉ cảm thấy tuyến đường du lịch sao mà dài dằng dặc và đơn điêu vậy, còn người mang cõi lòng có duyên với chuyến đi thì lại cảm thấy những cảnh vật gặp dọc đường đều là những thứ đẹp đẽ nhất trên đời. Quá trình nghiêng ngó nơi hồng trần thế gian, hay dưới thiên hạ xa lạ và xa xôi, đâu là non nước vườn tược được coi là nơi đến của bạn trên nẻo đường lữ hành? Cuộc gặp gỡ với một ai đó lạ mặt, được coi là sự định đoạt sẵn trên dòng đời của bạn? Và người đẹp nào đó trên một miền đất xa xôi lại là người để bạn gặp gỡ trong kiếp này? Giọt hoàng hôn màu đỏ tía nào sẽ rơi trúng vào đôi mắt bạn một cách ngẫu nhiên? Không một ai có thể tiên tri được, mà những thứ không thể xác định trước được đó, chính là sức hút mạnh mẽ khiến cho chuyến du lịch của bạn càng trở nên thần kỳ, và nơi xa xôi nào đó càng trở nên thu hút và đầy tưởng tượng.
Mỗi một lần lên đường đi xa cũng chính là trang mở đầu của câu truyện cổ tích hôm nay và ngày mai. Không cần phải thiết kế, cuộc đời luôn luôn trong quá trình lên đường, cho dù đến đích hoặc đang trên đường đi cũng đều như vậy cả. Không cần phải tin tưởng cái gì trong tương lai, chỉ cần biết rằng phải sống làm sao cho vui vẻ, có ánh nắng và có những chuyến đi xa, vậy thì cần phải đến nơi xa xôi nhất của cuộc đời bằng tâm hồn và đôi chân của chính mình.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Du lịch, không chỉ có sải dài bước chân, để đến với nguyện vọng của mình. Có lẽ tầm mắt phóng ra xa rồi, cõi lòng rộng mở rồi và tỉnh ngộ đối với sự sống rồi thì mới chính là sự thực hiện to lớn nhất.
Comments
Top Podcasts
The Best New Comedy Podcast Right Now – June 2024The Best News Podcast Right Now – June 2024The Best New Business Podcast Right Now – June 2024The Best New Sports Podcast Right Now – June 2024The Best New True Crime Podcast Right Now – June 2024The Best New Joe Rogan Experience Podcast Right Now – June 20The Best New Dan Bongino Show Podcast Right Now – June 20The Best New Mark Levin Podcast – June 2024
In Channel